Lĩnh Nguyên - Dùng "đồ đệ" triệt phá trí tuệ là thất đức

Tuesday, December 15, 2009


(Ảnh - Phù Sa)

Trong những ngày vừa qua nhà cầm quyền Cọng sản Việt Nam đã ghép cho tu viện Bát Nhã “Sự Cố Bát Nhã”. Vâng ! đây là một sự cố mà chỉ có nhà cầm quyền CSVN dưới sự lãnh đạo của những người đã không có Trí Tuệ mà chỉ biết dùng “Côn đồ đệ“ để áp chế những người có trí tuệ đang quyết tâm theo con đường đạo pháp với một vị bổn sư mà cả thế giới ngày nay đang suy tôn Ngài như một kiết gìa đang đem bình an đến cho nhân loại.

Thầy đã dạy rằng: Con đường tu hành không há dễ, nó không bằng phẳng như mặt nước đại dương, nó cũng không mềm dịu như mặt tấm thảm được trải trong cung điện nguy nga của một vị hoàng đế mà nó gập gềnh, hiểm trở lắm lúc phải truân chuyên, thế nhưng trong thực tế hôm nay điều Thầy dạy nó lại gian nan gấp vạn lần nhưng các đệ tử của Thầy vẩn cam chiụ dưới sự bạo tàn mà chỉ có những người xem trí tuệ là hạng BÉT ! mới hành xử như thế !

Trong mọi xã hội, giáo dục đóng một vai trò hết sức quan trọng: Là cơ sở đào tạo con người về nhân cách và tri thức. Tri thức hậu thuẫn cho nhân cách để tránh cho con người khỏi bị lợi dụng vào những mục đích bất thiện hoặc phi nhân bản, đồng thời nhân cách cũng trợ duyên biến tri thức của con người trở thành những phát minh, những công trình, hữu ích cho cuộc sống và cũng tạo môi trường cho con người gần gũi nhau hơn, bởi trong thế giới loài người dù phát triển ở mức độ nào, mọi sinh hoạt của họ đều có tính hỗ tương lẫn nhau cũng như giữa Đạo và Đời.

Trong thuyết Uyển Vân nói rằng: "Trị Quốc nhược đàn cầm - Trị Đạo nhược chấp bí" ý nói rằng trị Nước thì dễ như gãy đàn dương cầm, mà trị Đạo thì khó như cầm dây cương “. Nhìn vào những video clip mà cư dân mạng đã phát tán khắp năm châu đủ cho thấy một Nhà nước không dùng trí tuệ mà chỉ biết dùng côn đồ đệ để đánh đập chửi rủa, nhổ nước bọt vào Ni, Sư thậm chí họ còn dùng một thứ nghề quái chiêu là võ BÓP …mà con tin chắc rằng chỉ con cháu của phường thiếu trí tuệ, nói đúng hơn là không có trí tuệ mới có can đảm để hành xử với các vị Ni, Sư của tu viện Bát Nhã như thế. Trong lịch sử Việt Nam ngoại trừ Lê Long Đĩnh thì không có một triều đại nào mà đàn áp và đối xử với nhà sư như là Đảng Cọng Sản Việt Nam bây giờ, hiện nay vận nước của chúng ta thật sự đã đi vào một khúc quanh không có lối thoát, dân tộc chúng ta đã đến hồi mạt vận nên mới sinh ra một lớp người lãnh đạo đất nước mà chẳng cần đến trí tuệ của con người thì con nghĩ rằng qúy Thầy quý Cô có thỉnh Đại Hồng Chung hay dùng năng lượng từ bi để hoá giải cũng không giúp họ tỉnh ngộ được. Như chúng ta đã biết, chế độ cộng sản không coi giáo dục là nền tảng quan trọng của xã hội với mục tiêu đào tạo con người về cả nhân cách lẫn tri thức mà chỉ nhằm đào tạo họ thành những thần dân chỉ biết cúi đầu tuân phục, biết hô khẩu hiệu và biết dối trá một cách có hệ thống, biết đánh lừa người khác và biết đánh lừa luôn cả nhận thức của bản thân, vì lẽ này mà trong các xã hội do cộng sản cai trị không thể có những công dân đích thực mà chỉ có những thần dân như những con rối không hơn không kém mà thôi.

Từ năm 1945 ở miền Bắc và sau năm 1975 ở miền Nam, nhiều thầy cô giáo giàu lòng tự trọng đã mạnh dạn rời khỏi bục giảng, chấp nhận mưu sinh bằng tất cả mọi việc làm nặng nhọc và bần hèn nhất trong xã hội, bởi chính cái sỉ của những kẻ sĩ đã không cho phép họ phủ nhận chân lý, bóp méo sự thật, bôi đen hay tô hồng cho lịch sử để tào tạo thế hệ trẻ thành những con rối, những thần dân chỉ biết cúi đầu tuân phục. Một số khác vì sự sống còn của bản thân và gia đình mà chấp nhận uốn lưỡi mình để nói theo chủ trương đường lối của đảng dù từ sâu thẳm trong nhân thức của cá nhân, họ hiểu rằng họ đang dối trá, họ đang đánh lừa lương tri của họ và đang nói hoàn toàn dối trá với các thế hệ đàn em, thế hệ cháu con, bởi đảng và nhà nước đang cho họ bước đi trong một hành lang thật thấp, thật hẹp, họ không thể ngẩng đầu, cũng không thể quay trái, ngoảnh phải, bởi chính từ các buổi “quán triệt” nghị quyết của cấp trên đảng và nhà nước.

Bởi thực tế này khiến tướng Trần Độ phải ngậm ngùi và uất nghẹn nói ra những tâm tư của mình liên quan đến vấn nạn giáo dục ở quê nhà rằng: “Bộ máy quản lý xã hội đã thực hiện một nguyên tắc chuyên chính tàn bạo hơn tất cả các thứ chuyên chính. Đó là chuyên chính tư tưởng, được thực hiện bởi một đội ngũ nòng cốt là “những lưu manh tư tưởng”. Nền chuyên chính tư tưởng định ra những điều luật tàn khốc để bóp nghẹt mọi suy nghĩ, mọi tiếng nói. Nó làm cho tất cả trí thức không dám suy nghĩ gì, hay ít nhất cũng không muốn suy nghĩ. Từ đó làm tê liệt toàn bộ đời sống tinh thần của dân tộc và biến họ trở thành những con rối, chỉ biết nhai như vẹt những nguyên lý bảo thủ giáo điều. Nó cũng làm cho nền giáo dục khô cứng, làm cho các hoạt động văn học nghệ thuật nghèo nàn, mất hết cơ hội sáng tạo và mất hết cảm hứng. Nó cũng làm cho các hoạt động khoa học bị khô cứng và nô dịch. Nó tạo ra và nó bắt buộc nhân dân phải có một tâm lý lệ thuộc đảng, lệ thuộc nhà nước, lệ thuộc cán bộ, và một tâm lý phải tuân phục, kể cả người cao nhất cũng phải tuân phục vào một cái gì bí và hiểm. Nói chung, nền chuyên chính tư tưởng hiện nay ở Việt Nam là một tổng hợp các tội ác ghê tởm của Tần Thủy Hoàng cùng các vua quan tàn bạo của Trung Hoa phong kiến, cộng với tội ác của các chế độ độc tài mác xít. Nó tàn phá cả một dân tộc, hủy hoại tinh anh của nhiều thế hệ. Suy cho cùng, đó là tội nặng nhất về sự vi phạm nhân quyền. Vì không phải nó chỉ xâm phạm đến quyền sống của con người, mà nó còn hủy hoại đời sống tinh thần, đời sống tư tưởng của cả một dân tộc. Nó đang làm hại cả một nòi giống. Nhưng Con tin ở quý Thầy qúy Cô có một niềm tin vô biên vào Vị Bổn Sư của mình để làm nhựa sống và con cũng tin rằng câu sấm của Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm sẽ làm sống lại trong lòng dân tộc. Nguyễn đi rồi Nguyễn lại về, Giặc đụng bồ đề giặc phải tiêu tan.

Lĩnh Nguyên

* Đây là nhận thức và tư duy của tác giả, không nhất thiêt phản ánh quan điểm của Phù Sa/HTBN.

0 Góp ý kiến:

TÂM THƯ TĂNG THÂN BÁT NHÃ

Tăng Ni sinh và bạn trẻ Việt Nam trong và ngoài nước "... Chúng tôi vô cùng cảm động khi đọc “Huyết Thư” trên mạng phusaonline ngày 30/9/2009 của quý liệt vị. Chúng tôi rất biết ơn quý vị đã hết lòng yểm trợ cho chúng tôi trong thời gian qua. Huyết thư đó đã trấn an cho chúng tôi rất nhiều. Chúng tôi biết trong hoàn cảnh nào quý vị vẫn luôn có đó cho chúng tôi như những người sư anh, sư chị của mình, luôn sẵn sàng nâng đỡ yểm trợ hết lòng cho chúng tôi khi chúng tôi cần đến. Tuy thế chúng tôi vẫn đang ở trong tình thế bị động và rất bất an. Tuy được lánh nạn tại chùa Phước Huệ ở thị xã Bảo Lộc tỉnh Lâm Đồng sau hai lần bị hành hung và bị đuổi ra khỏi Tu Viện Bát Nhã, nhưng chúng tôi vẫn đang tiếp tục bị áp lực phải rời khỏi nơi đây và bị đe dọa sẽ bị hành hung như lần trước..."

"... Chúng tôi là những người tu sĩ trẻ thuộc tăng thân Tu Viện Bát Nhã, chúng tôi đang bị lâm nguy vì sự việc xảy ra vừa qua tại TV Bát Nhã ngày 27/9/2009. Chúng tôi đã bị hành hung, đánh đập và bị đuổi ra khỏi Tu Viện trong khi ngoài trời đang mưa bão (Các bạn có thể xem chi tiết trên phusaonline). Hiện tại chúng tôi đang tạm lánh nạn ở chùa Phước Huệ - Bảo Lộc, Lâm Đồng nhưng lại tiếp tục bị áp lực phải rời khỏi nơi đây mà chúng tôi không biết phải đi đâu. Chúng tôi đang bị đe dọa là sẽ bị hành hung như lần trước như tại TV Bát Nhã trong nay mai. Tình trạng rất nguy nan và khẩn cấp. Vì vậy, chúng tôi viết thư này xin các bạn trẻ bên ngoài giúp đỡ..."

Bài mới đăng

Tổng mục lục