Buiduongtran kinh gởi Thầy
Sao Thầy đuổi con đi khi ngoài kia trời còn bão lũ.
Hôm qua nhận được tin Mẹ nói:
Xóm nhà mình nước ngập ướt chăn.
Lúa úng, thất thu, cửa nhà rách nát.
Thầy đuổi con về… khi nhà con xơ xác !!
Sợ mẹ buồn nên con… vẫn bình yên.
Hai mươi tuổi xuân, con kính Thầy, mến Phật,
lòng trắng như phau.
Vào chùa quy y cầu Thầy tế độ.
Thầy ngợi khen con là người sớm giác ngộ.
Rũ bỏ phàm trần theo Phật đạo…chân nhân.
Con nhớ như in Thầy dạy bao lần.
Xuất gia là xả phú cầu bần, xả thân cầu đạo.
Xem lợi danh như đôi dép bỏ
Trí -dũng- bi- từ để cảm hóa ma quân.
Thầy đuổi con đi,… biết đâu nương thân?
Khi tuổi đạo còn non, khi tuổi đời còn trẻ.
Anh em chúng con ngày nào còn vui vẻ
Giờ ngậm ngùi... lặng lẽ phân ly.
Hai mươi tuổi đời con thọ giới Sa Di
Chưa tròn ba năm ..Thầy đành đuổi con về …chốn cũ
(Nơi mà ngày xưa con khởi sự ra đi)
Ra đi ngày xưa là trở về Thầy Tổ
Ra đi bây giờ là về chỗ… nào đây???
Bùi Dương Trần - Biết về đâu!?
Wednesday, October 14, 2009
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
0 Góp ý kiến:
Post a Comment