Đau đớn quá ! Mẹ Bông Hồng Cài Áo
Thân bẩn bôi những dòng chữ vô minh
Ngã chỏng chơ... tay chân con gãy sứt
Chốn thiền môn... sao sùng sục hận thù
Hét vang trời... truy sát kẻ đồng môn
Đạo từ bi... giữa dòng đời lạc lối
Tình đồng đạo... nỡ ra tay đốn ngã
Lòng vị tha... ai đó vứt ra đường
Cùng một gốc bồ đề Phật Tổ
Xót thương sao... khi người đẩy kẻ xô
Lửa sân hận, rừng rực cháy "Lửa Hồng"
Aí si mê... nhấn chìm rừng "Phương Bối"...
"Mây đầu núi" nơi u minh che lấp
"Cánh Đại Bàng" trói chặt bởi lưới tham
"Cốc Trà Thơm"... vị chỉ còn đắng chát
"Tùng xanh" kia... phật pháp bị chôn vùi
Giữa bão giông hung ác với gian tà
Tâm chánh niệm... thiền hành vững bước
Tọa như sơn... thiền tâm bất động
Giữa súng gươm... hỷ xả, "Hiểu và Thương"
Dấn bước theo bánh xe Bát Nhã
Trí, Dũng, Từ bi trong thế giới ta bà
Bốn trăm hoa sen vượt trên bùn nhơ nhớp
Nhất dạ đồng tâm... nhất niệm Quán Thế Âm
Đâu cả rồi !? những tiếng nói lương tri
Đâu cả rồi !? những cao tăng trong giáo hội
Phật từ bi phải chăng là nhẫn nhịn?
Để ma vương bá đạo hoành hành?!
Phật từ bi là phải biết dấn thân
Là hy sinh... là hộ pháp quên mình
Là giang tay bảo vệ người cô thế
Phật từ bi !!! xin thức tỉnh chúng sanh...
Tôi là ai?
Tôi là ai? Con người hay tượng đất
Tôi là ai? là thú hay là người?
Tôi là ai? mà sao tôi lạnh cứng
Tôi là ai? mà sao chẳng có hồn !
Tôi là người có mắt lại có tai?
Có miệng môi, có tay chân đầy đủ?
Có con tim, có máu chảy trong người?
Có đầu óc để nghĩ suy cuộc sống?
Tôi có mắt?! sao không nhìn sự thật?!
Sao không nhìn bao nhiêu cảnh bất công
Sao không dám nhìn thẳng đời đau khổ
Mắt tôi đâu?... hay tôi tự làm mù?...
Tôi có tai?! sao không nghe lời ai oán
Sao không nghe tiếng khóc của dân nghèo
Sao không nghe tiếng than người oan khuất
Tai tôi đâu?... hay đã tự điếc rồi?...
Tôi có miệng?! cớ sao tôi thinh lặng
Sao không kêu không nói giúp, cứu người
Sao không nói những lời vì công lý
Miệng tôi đâu?... hay tôi tự câm rồi?...
Có tay chân?! nhưng sao tôi bất động
Hai tay đâu?... hãy giang rộng yêu thương
Chân tôi đâu sao chưa buồn dấn bước
Chân tay đâu?... hay tôi tự làm què?...
Máu tim tôi, ôi... có còn đang chảy
Đem xót thương đến tận mỗi tế bào
Bơm yêu thương đến trong từng suy nghĩ
Máu thịt ơi! Nghĩa đồng loại đâu rồi?!
Tôi là ai?... là người?... sao hèn thế
Sống lặng câm, ánh mắt vô hồn
Sống... vô cảm óc tim giờ hóa đá
Sống... làm thân tượng đá vô loài
Sài Gòn, 10/10/2009
Kim Sơn
Kim sơn - Pháp nạn Bát Nhã
Saturday, October 17, 2009
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
0 Góp ý kiến:
Post a Comment