Ngày xửa ngày xưa có 1 gia đình nọ có 1 người cha rất độc đoán . Một khi ông đưa ra ý gì thì cho dù hay hay dở , không ai khác trong nhà có thể được ra ý kiến phê bình đóng góp mặc dù con cái ông đã lớn khôn, trưởng thành . Một hôm, hàng xóm nghe tiếng la hét inh ỏi từ phía nhà ông , nên chạy qua gõ cửa . Thường thường, nếu có chuyện xảy ra nghiêm trọng thì người ta sẽ gọi cảnh sát đến can thiệp . Nếu xảy ra chuyện bạo lực trong gia đình thì cảnh sát có thể còng thủ phạm đem về bót , rồi cho ở vài năm tù để làm gương cho thiên hạ . Đã có nhiều ông chồng vì đánh vợ , đánh con mà phải ngồi gỡ lịch 1 vài năm oan uổng .
Ông nghe tiếng gõ cửa thì rất hốt hoảng, bảo con :
- Mày đi rửa mặt , thay đồ mới vào đi . Nhớ kỳ rửa hết mấy dấu bầm đó . Khi gặp thằng hàng xóm nhiều chuyện thì không được bép xép nghen con .
Sau đó 2 cha con ra ngoài gặp ông hàng xóm . Ông hàng xóm nhận thấy tuy người con đang mặc đồ đẹp , nhưng đồ tuy đẹp vẫn không che dấu được các vết bầm tím trên người .
Ông hàng xóm tò mò :
- Sau trên người cháu lại bầm tím thế này ?
Người cha cắt ngang vào, trả lời thay cho con :
- Ô , hồi nãy anh em nó mới đánh lộn nên bị bầm đó thôi .
Người con định mở miệng cãi chính , thì bị người cha quắc mắt như ngầm bảo :
- Mày liệu hồn mày đó , khi mày còn ở trong nhà tao ngày nào, thì ngày đó tao có đập có đánh thì cũng không được kêu la, đi báo với cảnh sát nghen con ! Mày mà báo với cảnh sát thì tao cho mày ra đường ở luôn .
Người con 1 phần vì sợ , 1 phần vì tôn trọng cha nên giữ im lặng .
Ông hàng xóm bảo:
- Tôi nghe có tiếng ồn ào nên qua đây xem có ai bị gì không. Nếu không thì tôi xin về .
............................
Một bữa khác, ông ghé qua thăm nhà người bạn , thấy gia đình người ta vui vẻ ấm cúng , ai nấy cũng đều thương yêu nhau hết . Ông thắc mắc hỏi bạn xem có bí quyết gì không ?
Người bạn trả lời :
- Nhà tôi đươc. vui vẻ như vầy là do vợ chồng tôi hiểu ý và thương yêu con tôi . Nếu các con tôi có điều gì không vui, chúng đều tâm sự góp ý với tôi và cả gia đình tôi cùng cố gắng hết sức để giải quyết những khó khăn đó , trước qua đã quá muộn .
Ông ngẫm nghĩ thấy cách trị gia như vậy cũng chí lý . Đã lâu nay không khí trong nhà mình như đang có 1 trái mìn sắp nổ tung ra . Mỗi lần các con gặp mình, chúng nó e dè sợ hãi , chứ không có vui vẻ hạnh phúc như con người ta . Sao mình không thử áp dụng cách này . Biết đâu ...
Ông về nhà , dõng dạc ra lệnh cho con cái :
- Từ rày , nếu chúng mày có điều chi không vừa lòng, thì cứ mạnh dạn cho cha biết . Nếu ý đó đúng thì cha sẽ sửa sai để cho gia đình vui hơn .
Thấy thái độ cha có sự biến chuyển đột ngột , người con mừng lắm , hý hửng bộc bạch những tâm sự còn đè nén lâu nay .
Gương mặt người cha từ từ đổi màu , từ hồng hào ra trắng bệch , rồi đỏ tía ra tận mang tai .
Ông gầm lên :
- Tụi bây là con nít ranh . Mới thả lỏng cho góp ý chút xíu, đã bày đặt lợi dụng nói xỏ nói xiên . Tao tống cổ tụi bây ra đường hết , cho bỏ tật đó nghen con .
Đám con sợ quá , bỏ chạy tuốt .
Ngẫm nghĩ lại câu chuyện về người cha, sao thấy giông giống chuyện Bát Nhã ...
Người viết
Áo Lam
Câu chuyện người cha
Wednesday, October 21, 2009
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
0 Góp ý kiến:
Post a Comment