Dòng Suy Tư…

Friday, October 23, 2009

Tôi thiết nghĩ không nhất thiết phải là con của Phật mà một người bình thường với sự hiểu biết về đạo đức và nhân quả đều có đủ sáng suốt để thấy được việc xảy ra ở tu viện Bát Nhã là một việc làm trái với tình người, luật pháp và có tính gian trá. Tôi kính xin ông Chủ Tịch để chứng minh là Ông đang có mặt và không bất lực thì hãy dùng khả năng sáng suốt của một người lãnh đạo một nước. Hãy vì nước, vì dân xóa bỏ sự đa nghi, tri giác lầm lạc và sợ hãi. Hãy tạo một hình ảnh đẹp cho đất nước mình, dân tộc mình và nhiều thiện cảm với trên thế giới.

Tôi sinh ra trong một gia đình bình thường, theo đạo Ông Bà và không biết nhiều về Đạo Phật. Khi còn bé, thỉnh thoảng tôi được Bà Nội dẫn đi Chùa. Với những suy nghĩ còn non nớt thuở còn cắp sách đến trường, tôi có những ước mơ sẽ trở thành một cô giáo hoặc một nữ công an. Làm cô giáo tôi sẽ có cơ hội mang tất cả kiến thức có được đến tận những vùng xa xôi để hướng dẫn và dìu dắt các em nhỏ bất hạnh và không có điều kiện đến trường.

Trở thành một nữ công an với bộ đồng phục uy nghi đó là một hình ảnh đẹp và cao cả khi tôi biết mình may mắn có được cơ hội phục vụ cho đất nước. Nhưng đó chỉ là những suy nghĩ chưa trưởng thành của một cô bé. Nhưng ước mơ đó theo mẹ tôi nói thì, "nó không đẹp như trong tư tưởng đâu con ạ, mẹ không thích con trở thành công an, tuy có uy quyền nhưng nó có nhiều mặt trái và không có đức. Nghề cô giáo tuy cực khổ những vẫn là lựa chọn tốt hơn." May mắn thay tôi luôn có mẹ bên cạnh để chỉ dẫn và giải thích và tôi đã trở thành một cô giáo chứ không phải là một nữ công an.

Sau khi tốt nghiệp Đại Học, tôi có cơ hội đi du học và làm việc ở nước ngoài. Câu nói "Đi một ngày đàng, học một sàng khôn" thật không sai. Nhờ vậy, tôi đã có dịp so sánh và học hỏi văn minh của nước bạn, hơn thế nữa tôi hiểu được giá trị hai chữ "Tự Do". Tôi đã có những ấp ủ, sẽ có một ngày, một ngày không xa, tôi sẽ trở về quê hương với không chỉ một bằng cấp cử nhân trong tay mà còn với tất cả kiến thức tôi thu nhặt được để đóng góp, phục vụ cho quê hương. Đã có bao nhiều lần tôi vật lộn với những mâu thuẫn trong trí tôi là "Tại sao những đứa con Việt, những đứa con nằm trong thế hệ trẻ như tôi, sau khi du học đều không muốn trở về phục vụ quê hương mình?" Tôi hiểu và lý giải được lý do vì sao những người thế hệ trước tôi lìa bỏ quê hương sau chiến tranh bất chấp mọi nguy hiểm, không màng cả sinh mạng của mình lênh đênh trên biển cả không biết rồi sẽ về đâu. Tuy họ biết rằng nơi họ đến là một nơi hoàn toàn xa lạ với nhiều trắc trở nhưng họ muốn tìm tự do và bình đẳng và họ được các quốc gia tự do dân chủ giang tay tiếp nhận. Vậy thì còn thế hệ trẻ như tôi thì sao, khi chúng tôi đang sống trong bình yên, không chiến tranh, lý do gì đã ngăn cản họ trở về sum vầy với những người thân yêu đang sinh sống, trở về để giúp đỡ và phục vụ cho chính đất nước của mình. Ngay giờ phút này, với cây viết trên tay và đôi mắt cay xé, tôi hiểu rỏ hơn bao giờ hết lý do vì sao mà không cần bất cứ ai giải thích. Đó là vì chúng tôi không tìm được sự bình đẳng và tự do khi trở về.

Trở về đó, nếu lỡ như chúng tôi dùng quyền tự do ngôn luận về quyền căn bản của con người, quyền tự do tôn giáo, quyền bình đẳng cũng như kiến thức phục vụ quê hương theo lý lẻ và con tim của mình đã có được từ nước ngoài thì chúng tôi sẽ không được sự an toàn, chúng tôi sẽ bị bao vây bởi sự đa nghi, ích kỷ, tham nhũng và bạo lực chính quyền. Mới đây nhất, việc xảy ra ở tu viện Bát Nhã là một bằng chứng đích thực.Đọc thư Sư Ông viết cho các đệ tử Bát Nhã tôi rất xúc động đến rơi nước mắt. Được nhờ vào phước đức Ông Bà Cha Mẹ và Chị hiện đang tu tập ở Làng Mai mà tôi có nhân duyên được tham dự khóa tu với Sư Ông ở Bích Nham vào ngày 17 tháng 10, 2009 vừa qua. Tôi được tưới tẩm những hạt giống của yêu thương và bao dung. Các thầy cô sống rất giản dị, bình đẳng, từ bi và phi chính trị. Chúng tôi có mặt bên nhau để cùng xây dựng, nuôi dưỡng và phát triển sự hiểu biết, yêu thương và giúp ích cho Xã Hội. Tôi thiết nghĩ không nhất thiết phải là con của Phật mà một người bình thường với sự hiểu biết về đạo đức và nhân quả đều có đủ sáng suốt để thấy được việc xảy ra ở tu viện Bát Nhã là một việc làm trái với tình người, luật pháp và có tính gian trá. Tôi kính xin ông Chủ Tịch để chứng minh là Ông đang có mặt và không bất lực thì hãy dùng khả năng sáng suốt của một người lãnh đạo một nước. Hãy vì nước, vì dân xóa bỏ sự đa nghi, tri giác lầm lạc và sợ hãi. Hãy tạo một hình ảnh đẹp cho đất nước mình, dân tộc mình và nhiều thiện cảm với trên thế giới.

Toronto, Canada
Ngày 22 tháng 10 năm 2009
Grape-De Men

0 Góp ý kiến:

TÂM THƯ TĂNG THÂN BÁT NHÃ

Tăng Ni sinh và bạn trẻ Việt Nam trong và ngoài nước "... Chúng tôi vô cùng cảm động khi đọc “Huyết Thư” trên mạng phusaonline ngày 30/9/2009 của quý liệt vị. Chúng tôi rất biết ơn quý vị đã hết lòng yểm trợ cho chúng tôi trong thời gian qua. Huyết thư đó đã trấn an cho chúng tôi rất nhiều. Chúng tôi biết trong hoàn cảnh nào quý vị vẫn luôn có đó cho chúng tôi như những người sư anh, sư chị của mình, luôn sẵn sàng nâng đỡ yểm trợ hết lòng cho chúng tôi khi chúng tôi cần đến. Tuy thế chúng tôi vẫn đang ở trong tình thế bị động và rất bất an. Tuy được lánh nạn tại chùa Phước Huệ ở thị xã Bảo Lộc tỉnh Lâm Đồng sau hai lần bị hành hung và bị đuổi ra khỏi Tu Viện Bát Nhã, nhưng chúng tôi vẫn đang tiếp tục bị áp lực phải rời khỏi nơi đây và bị đe dọa sẽ bị hành hung như lần trước..."

"... Chúng tôi là những người tu sĩ trẻ thuộc tăng thân Tu Viện Bát Nhã, chúng tôi đang bị lâm nguy vì sự việc xảy ra vừa qua tại TV Bát Nhã ngày 27/9/2009. Chúng tôi đã bị hành hung, đánh đập và bị đuổi ra khỏi Tu Viện trong khi ngoài trời đang mưa bão (Các bạn có thể xem chi tiết trên phusaonline). Hiện tại chúng tôi đang tạm lánh nạn ở chùa Phước Huệ - Bảo Lộc, Lâm Đồng nhưng lại tiếp tục bị áp lực phải rời khỏi nơi đây mà chúng tôi không biết phải đi đâu. Chúng tôi đang bị đe dọa là sẽ bị hành hung như lần trước như tại TV Bát Nhã trong nay mai. Tình trạng rất nguy nan và khẩn cấp. Vì vậy, chúng tôi viết thư này xin các bạn trẻ bên ngoài giúp đỡ..."

Bài mới đăng

Tổng mục lục