Đập phá Bát Nhã là một việc làm thất đức vô cùng, còn tàn bạo hơn cả cử chỉ của vua Lê Long Đỉnh róc mía trên đầu một vị xuất gia. Trong lịch sử Phật giáo Việt Nam chưa bao giờ có một chính quyền nào đã từng làm một chuyện thất đức lớn lao như thế. Quả báo sẽ không xa.
Pháp nạn Bát Nhã đã làm bung ra nhiều sự thật. Bây giờ ta có thể nhìn thấy được rõ ràng hơn tâm ý của ta, hy vọng của ta, và niềm tin của ta. Ta cũng thấy được rõ ràng hơn bộ mặt của người tu, của người làm chính trị, của cơ cấu tổ chức xã hội, và tâm ý người dân.
Ta thấy được bộ mặt thật của công an, của chính quyền và của chế độ. Chính quyền Ngô Đình Diệm vào đêm 20-08-1963 đã cho các lực lượng đặc biệt cảnh sát và công an đem xe tới xúc các vị tôn túc của Ủy Ban Liên Phái Bảo Vệ Phật Giáo đang cố thủ ở chùa Xá Lợi đường Bà Huyện Thanh Quan ở Sài Gòn, và đã không cần hóa trang làm nhân dân để làm công việc ấy.
Ngày 27-09-2009 chính quyền Cộng Sản Việt Nam khi cho xe tới hốt và đàn áp 400 tu sinh của tu viện Bát Nhã, đã hóa trang làm nhân dân để che dấu hình tướng công an cảnh sát của mình. Họ dùng xe taxi, họ thuê côn đồ, họ cho cảnh sát công an mặc thường phục tới để đập, để phá, để bóp cổ, để đánh đập, để xé áo ca sa, lôi các vị xuất gia tống vào xe chở đi. Họ sợ dư luận trong nước và quốc tế lên án họ là đàn áp tôn giáo. Nhưng ai cũng biết là nhân dân có bao giờ làm những công việc như thế. Và người Phật tử có bất đồng ý kiến với nhau, cũng không bao giờ làm như thế.
Người Phật tử lỡ khi có bất đồng ý kiến hay có tranh chấp gì đi nữa, thì tối đa họ cũng chỉ đi khiếu nại hoặc đưa đối phương ra tòa án mà thôi. Đàng này, giới công an cảnh sát đã đưa người tới và chỉ huy những người này đập phá tượng Phật, quăng liệng kinh điển xuống bùn đất, đánh đập và bóp cổ thầy tu, thậm chí xâm phạm đến người tu bằng cách sờ bóp vào những bộ phận sinh dục của các vị này. Như thế thì quá quắt mất rồi. Nhân dân Việt Nam hiền lành lắm, Phật tử Việt Nam sùng mộ Tam Bảo lắm, không bao giờ đi làm những công việc như thế. Công an và cảnh sát đã đại diện cho chính quyền nhân danh nhân dân, đội lốt nhân dân để làm công việc ấy để mong có thể chạy tội sau này. Như thế không phải chỉ là dối gạt nhân dân mà còn là bêu xấu nhân dân nữa.
Đập phá Bát Nhã là một việc làm thất đức vô cùng, còn tàn bạo hơn cả cử chỉ của vua Lê Long Đỉnh róc mía trên đầu một vị xuất gia. Trong lịch sử Phật giáo Việt Nam chưa bao giờ có một chính quyền nào đã từng làm một chuyện thất đức lớn lao như thế. Quả báo sẽ không xa.
Chính quyền luôn luôn trả lời với các ngoại giao đoàn và báo chí: “Làm gì có đàn áp tôn giáo. Chỉ có hai phe trong chùa tranh chấp với nhau thôi mà.” Sự thực đã bung ra, và ta đã thấy chỉ có chính quyền lừa gạt nhân dân, và đàn áp nhân dân bằng những thủ đoạn dối trá của mình. Con yêu quái dối gạt đã hiện nguyên hình, không có loại trang phục nào còn có thể che dấu nổi cho nó nữa.
Chế độ Ngô Đình Diệm tuy có đàn áp Phật giáo nhưng đã không dùng đến âm mưu thấp hèn và quỷ quyệt đến như thế. Người dân Việt Nam không ai còn có thể tin tưởng được ở một chế độ chỉ biết lừa dối, bịp bợm và đàn áp dân chúng của chính mình. Nếu chế độ Ngô Đình Diệm đã sụp đổ vì đàn áp chùa Xá Lợi, thì chính quyền cộng sản cũng chắc chắn sẽ sụp đổ vì đã đàn áp tu sinh Bát Nhã.
Các giới nhân bản, tôn giáo, chính trị, tri thức và lao động trong Đảng cũng như ngoài Đảng, trong chính quyền cũng như ngoài chính quyền, trong Giáo hội cũng như ngoài Giáo hội, trong quân đội nhân dân cũng như ngoài quân đội nhân dân, nhờ pháp nạn Bát Nhã, đang có cơ duyên tỉnh dậy để cùng nhau sát cánh chung vai mở cho đất nước một con đường thoát.
Cựu thiếu tướng Trần Khắc Lợi
0 Góp ý kiến:
Post a Comment