Vài lời gửi tăng thân Bát Nhã, Lâm Đồng

Monday, October 5, 2009


Tôi nhớ một bài thơ giản dị, đã học lúc còn bé. Có đọan như sau :

Con (bầy) chim non không tổ
Ði tìm tổ bơ vơ
Trên nẻo đường hiu quạnh
Lất phất dưới làn mưa...

Hình ảnh các sư cô, sư chú, như bầy chim vỡ tổ, bị đánh đập, chửi rủa tục tĩu, bị lôi ra dưới trời mưa rét, bị bỏ đói, rách rưới, mà vẫn ngồi yên, niệm danh hiệu Bồ Tát Quán Thế Âm, không phản ứng, giận dữ, dù chỉ bằng lời, mặc kệ cho kẻ dữ lôi đi như súc vật...

Tôi nghĩ tới hình ảnh các vị như bầy chim vỡ tổ, rét mướt, đói khát, kiệt sức, bê bết máu, dìu dắt nhau đi 17 cây số dưới trời mưa nặng hạt và cái rét của vùng cao nguyên, cố tìm tới một nơi trú ẩn tạm thời, chùa Phước Huệ.

Giờ này bạo ngược đang vây quí vị. Họ sẽ lôi quí vị ra khỏi chỗ trú tạm thời này. Người ta sẽ chở quí vị như chở bầy súc vật, vưt bỏ quí vị ở đâu đó, theo đúng lời nguyền của một vị cao cấp ngành công an : nghiền nát tăng thân Làng Mai. Cái nhân ác đã gieo phải trổ quả ác cho tròn một mối nhân duyên !

Bọn trẻ con xem trò múa rối thì tưởng chuyện thật, người thật. Người lớn thì biết ngay có người và cái dây điều khiển phía sau. Phía trên là cái đầu. Trong cái đầu là cái tâm điều khiển cái tay. Và cái đầu cũng phải nghe lệnh người đạo diễn. Tuồng sắp chấm dứt. Ai thương, ai ghét các con rối là một tình cảm sai lầm. Hãy nhìn toàn cục vở tuồng. Ðạo diễn muốn gì, vở tu ồng diễn ra như thế cho tới hồi kết cục. Và hồi kết đã tới.

Vở tuồng Bát Nhã kết thúc cũng giống như một kẻ nhiều sức mạnh thấy một cái bóng to lớn trước mắt, hoảng sợ, tưởng cái bóng ấy có thể tấn công mình, bèn vác một cái búa thật to đập mạnh. Cái bóng ảo tưởng biến mật. Búa đã đánh ra, không trúng ai, lại rơi vào chân mình !

Có kẻ thù ghét dòng sông, lấy gươm mà chém. Nước không đứt. Dòng sông vẫn chẩy. Dòng sông là những hạt nước nương tựa vào nhau mà chảy. Không có giọt nước thì không có dòng sông. Tách từng giọt nước ra thì vẫn là nước. Nước biến mất thì thành mây. Mây tụ lại thì thành mưa. Những hạt mưa rơi xuống thì thành suối, thành sông. Vòng sinh diệt không thể dứt được

Ác tâm mưu đồ diệt một tăng thân cũng sẽ như vậy. Vì đó là lẽ thực !

Trong kinh Pháp Hoa, Bồ Tát Thường Bất Khinh thấy ai cũng cung kính, không dám coi thường ghét bỏ, phản ứng bạo lực dù chỉ bằng lời nói với những kẻ chửi mắng đánh đập ngài vì ngài thấy ai cũng là một vị Phật chưa thành. Nhưng Bồ Tát bỏ chạy tránh kẻ ác độc để bảo toàn thân mạng của mình. Ðó là bất bạo động có trí tuệ…

Các sư cô, sư chú Làng Mai, dù bị đánh chửi tàn nhẫn, khi trả lời các đài phát thanh quốc tế, vẫn điềm đạm, không có một lời oán trách, tố giác, kết án ai. Trong nạn sát thân, huynh đệ không bỏ nhau, không sợ hãi, dù mai đây, bầy chim non vỡ tổ, lang thang không biết về đâu.

Những người thắng canh bạc đời này thực ra họ đã thua. Họ đã không thể đạt được điều họ muốn. Những gì đã và đang son phấn lòe loẹt bên ngoài, những trò giả dối bấy lâu, nay đã phơi bầy cái tâm tham ác. Và quí vị là người chiến thắng : các vị đã đi đúng đường mình đã chọn. Các vị còn rất trẻ, đời tu mới vài ba năm, không có những giả danh nặng nề phải giữ. Pháp nạn này đủ chứng tỏ công hạnh của quí vị.

Mặc cho những gì còn mất đã xẩy ra, dù quí vị có bị cô lập, triệt hạ thì dòng sông vẫn chẩy !

Lai như lưu vân, hề, thệ như phong*
Bất tri hà sứ lai, hề, hà sở chung !
Thảnh thơi đến như mây bay
Nhẹ nhàng đi như gió thổi
Chẳng cần tìm nơi đến
Chẳng biết đi về đâu
Vô khứ, vô lai như giòng sông chẩy mãi không ngừng !

Paris, đêm 30.9.2009
Minh Ðạo, Thích Pháp Chính

*Cổ thư

0 Góp ý kiến:

TÂM THƯ TĂNG THÂN BÁT NHÃ

Tăng Ni sinh và bạn trẻ Việt Nam trong và ngoài nước "... Chúng tôi vô cùng cảm động khi đọc “Huyết Thư” trên mạng phusaonline ngày 30/9/2009 của quý liệt vị. Chúng tôi rất biết ơn quý vị đã hết lòng yểm trợ cho chúng tôi trong thời gian qua. Huyết thư đó đã trấn an cho chúng tôi rất nhiều. Chúng tôi biết trong hoàn cảnh nào quý vị vẫn luôn có đó cho chúng tôi như những người sư anh, sư chị của mình, luôn sẵn sàng nâng đỡ yểm trợ hết lòng cho chúng tôi khi chúng tôi cần đến. Tuy thế chúng tôi vẫn đang ở trong tình thế bị động và rất bất an. Tuy được lánh nạn tại chùa Phước Huệ ở thị xã Bảo Lộc tỉnh Lâm Đồng sau hai lần bị hành hung và bị đuổi ra khỏi Tu Viện Bát Nhã, nhưng chúng tôi vẫn đang tiếp tục bị áp lực phải rời khỏi nơi đây và bị đe dọa sẽ bị hành hung như lần trước..."

"... Chúng tôi là những người tu sĩ trẻ thuộc tăng thân Tu Viện Bát Nhã, chúng tôi đang bị lâm nguy vì sự việc xảy ra vừa qua tại TV Bát Nhã ngày 27/9/2009. Chúng tôi đã bị hành hung, đánh đập và bị đuổi ra khỏi Tu Viện trong khi ngoài trời đang mưa bão (Các bạn có thể xem chi tiết trên phusaonline). Hiện tại chúng tôi đang tạm lánh nạn ở chùa Phước Huệ - Bảo Lộc, Lâm Đồng nhưng lại tiếp tục bị áp lực phải rời khỏi nơi đây mà chúng tôi không biết phải đi đâu. Chúng tôi đang bị đe dọa là sẽ bị hành hung như lần trước như tại TV Bát Nhã trong nay mai. Tình trạng rất nguy nan và khẩn cấp. Vì vậy, chúng tôi viết thư này xin các bạn trẻ bên ngoài giúp đỡ..."

Bài mới đăng

Tổng mục lục