Chị đành phải nói lời chia biệt
Em đừng buồn , hãy thở đi thông!
Bát Nhã còn nguyên mây trắng trong lành
Vẫn bay thong dong trời xanh lồng lộng
Chị đã ngồi yên
Tĩnh lặng
Lắng nghe con suối hiền hòa ngơ ngác chảy quanh
Tiếng chim hôm qua ríu rít chuyền cành
Sáng nay trong giọng hót chứa nhiều chua xót
Thầy , Cô… Bát Nhã đi rồi , nhớ lắm suối ơi!
Núi đồi vắng vẻ… những bước vững chải, thảnh thơi
Còn đâu hồi chuông chánh niệm
Âm vang tỉnh thức
Tim chị đau nhói… nhưng không thể khóc
Bài thơ Dặn dò, mình ghi khắc phải không
Hãy mỉm cười và thở nghe thông!
Những hạt thủy ngân tội tình
Vẫn tròn đầy sáng đẹp
Bị tách ra nhưng vẫn là hứa hẹn
Rất nhiều Bát Nhã ngày mai tiếp nối hôm nay
Măt trời hồng tỉnh thức
Nhất định đổi thay
Em ở lại
Hãy nhớ làm màu xanh của đất
Đừng khô héo tiếc thương ngày họp mặt
Hãy vươn cành nuôi dưỡng Tình thương!
Cho chị gởi một lời chia biệt…
Tâm Phước Tịnh
Chia biệt thông Bát Nhã
Thursday, October 1, 2009
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
0 Góp ý kiến:
Post a Comment